Cái vị đắng ấy, ăn vào một lần là nhớ mãi. Cái vị đắng ấy, bắt đầu nơi đầu lưỡi rồi chuyển thành vị ngòn ngọt lan tỏa khắp khoang miệng. Cái vị đắng ấy là hương vị đặc trưng của món măng đắng, một sản vật của núi rừng Tây Bắc.
Theo người già trong bản kể lại rằng:
“Thời xa xưa, khi cuộc sống đầy khó khăn, người dân bản phải vào rừng săn bắt hái lượm, lúc đó măng đắng chỉ xem như món ăn cứu đói. Vậy mà bây giờ đời sống đó đây đã no đủ, măng đắng được tôn vinh thành ẩm thực có thương hiệu.” Bởi vậy cho nên, vào mỗi mùa măng đắng từ người già cho đến trẻ con lại bày bán măng khắp các chợ, thậm chí là ven các con đường.