[Gm] Vì đời còn đầy tủi [Bb] hổ
[Am] Vì đời còn đầy khốn [Dm] khó
Hoang mang, sầu [Gm] nhớ, âu lo, mịt [Bb] mờ. [Dm]
Nên ta lang [A7] thang khi lọt vào [Dm] đời
Ta bâng [F] khuâng trên khoảng đường [Dm] dài
Ta hoang [Gm] mang như người [Bb] chới với giữa [F] khơi. [A7]
Ta mang [Dm] theo muôn ngàn nụ cười
Thương, yêu, [F] ghen, khinh, hờn của [Dm] đời
Từ khi [Gm] nghe tiếng mẹ ru [Bb] khẽ á a à [A7] ơi.
Ta mang [Bb] theo tâm hồn miệt [Gm] mài
Đi bên tim khô cạn của [Dm] người
Bao nụ hoa [Bb] sữa trên [Gm] môi tan mất [A7] rồi.
Nay ta đi ôm đầy mộng dài
Thân ta run lên vì mệt nhoài
Trong đáy lòng ta thấy cần [Dm] ai.
Cần nhau hơn cơm hơn [F] dưa
Cần [Gm] nhau trong lúc gió [Dm] mưa
Cần [Gm] nhau mang theo câu [Bb] ca
Thêm hương thêm [C] hoa cho vơi đi hành [A7] lý.
Cần [Dm] nhau cho tim ra [F] khơi
Cần [Bb] nhau trú chân cuộc [Gm] đời
Cần nhau trong khi hăng [Bb] say
Hay khi bi [A7] ai có thêm nụ [Dm] cười.
Cơm hay dưa không ngọt bằng tình [Bb] người
Ta trao [Dm] nhau hương vị ngọt bùi
Cho nhẹ vơi [Bb] đi bao [Gm] nhiêu u uất [A7] đời.
Ta bên nhau đi dựng nụ cười
Ta nâng nhau đi trọn cuộc đời
Sau mãi ngàn sau còn cần [Dm] nhau.